Trong thư mời gửi các cần thủ Việt Nam, Ban tổ chức thông báo sẽ đón các cần thủ Việt Nam tại cửa khẩu Bằng Tường và từ đó trở đi, mọi chuyện Ăn- Ngủ-Nghỉ, đi lại….đều do phía bạn tài trợ. Vậy là, anh em trong Sài Gòn ra chỉ lo vé máy bay và anh em phía Bắc chỉ cần hẹn nhau tại cửa khẩu Lạng Sơn.
Bàn đi, tính lại mãi, anh em Hội câu Những Người Bạn cử mấy anh em chúng tôi đi cho biết với người ta. Đi để học tập cung cách tổ chức; học cách điều hành sự kiện, giao lưu PR cho người ta biết cái Hội Câu Những Người Bạn và nhất là tham khảo kỹ thuật và …viết bài!
Xin cảm ơn sự giúp đỡ, hỗ trợ nhiệt tình của Công ty Hoa Gia Thành, cửa hàng Định Đồng Diều chị Lê Thúy Diễm cùng ông xã và anh Đỗ Cao Chí, Giám đốc Khu du lịch Đồng Diều… đã tạo mọi điều kiện để anh em chúng tôi (và bản thân tôi) lên đường.
Chúng tôi xuất quân gồm có: Tôi, cậu Long, cậu Thêm, cậu Định Đồng Diều và chú Nam Vũng Tàu. Visa đã sẵn sàng và đồ câu, mồi câu cũng được bổ sung đa dạng hơn…Anh em hẹn gặp nhau ở khách sạn Thế Kỷ (Gia Lâm- Hà Nội). Phía Bắc các bác ấy thông báo có Trịnh Minh Khoa, Dương Văn Triển, Nghiêm Bá Vương, Triệu Du, hai bác ở Điện Biên, …
Ngay từ chập tối, chúng tôi đã tập trung đầy đủ để bàn nhau thống nhất kế hoạch để làm sao lên đường thuận lợi nhất. Hai bác Khoa và Triển dù nhà ở Hà Nội nhưng cũng sẵn sàng tập kết tại Khách sạn luôn để chủ động cho xuất phát sớm và làm công tác chuẩn bị thẻo và mồi.
Có đi cùng với các bạn chuyến này tôi mới thấy hết cái quyết tâm câu kéo của anh em cao như thế nào. Căn phòng 301 của KS Thế kỷ mới giường nằm ưu tiên bày la liệt những thẻo, mồi, phao, dây cùng các thiết bị ngư cụ còn người thì ngồi dưới sàn tóm lưỡi, sắp dây. Đồng thời, chúng tôi cũng để tâm nghiên cứu thât kỹ những nội qui của cuộc chơi để làm công tác chuẩn bị sao cho không thừa và cũng không đến nỗi bị động.
Nhưng thực chất mà nói thì thông tin về cuộc chơi không nhiều. Chúng tôi khoái là đi chứ chả biết họ câu theo cách gì, bao nhiêu lâu và trong hồ nuôi hay ngoài thiên nhiên. Cũng chả biết đối thủ của mình là ai. Càng không biết địa điểm câu như thế nào. Ông nọ ngó ông kia. Gút phát lại là: đi khắc đến! Đến khắc câu và câu khắc có cá. Phiên dịch thì nghe đâu các bác thương gia bên TQ cử anh Long – sinh viên TQ đang theo học ở VN làm thông ngôn. Vậy thì còn lo quái gì. Đi là đi. Chú Trần Quốc Nam còn bảo: hộ chiếu của em đi khắp nơi Hoa Kỳ rồi, chuyến này anh không bận thì anh em mình bay qua Hương Cảng óanh bài luôn cho phê. Nói nghe như có bão vù vù roài!
NG. Long, Thêm, Anh Khoa, Minh Định và Bá Vương
Có lẽ cũng nên nói sơ qua về thực tế hiện tại cuộc chơi để anh em xa gần nắm được: Thông tin về cuộc thi đã được fax sang cho anh em Việt Nam nhiều ngày trước đó. Các cần thủ Việt Nam có thể tham gia đến 20 người và các chi phí thì Nhà nước Nam Kinh sẽ thu xếp đón đưa tại Cửa khẩu Hữu Nghị. Tuy nhiên, do cuộc thi đúng vào dịp nghỉ lễ Quốc Khánh nên nhiều anh em dù rất thích xê dịch câu kéo nhưng không thể tham gia. Ngay tại Hà Nội, cũng do điều kiện công việc nên các CLB câu cá cũng khó thống nhất thời điểm tập trung. Dù thông tin còn có thể chưa khớp; dù cách nhìn vào cuộc chơi còn có những góc, cung chưa đồng độ nhưng thôi thì cứ…biên giới mà thẳng tiến và tôi tin rằng câu cá mới là chuyện lớn…
Ghé vào quán phở với nồi nước dùng nghi ngút khói, chúng tôi tranh thủ điểm tâm. Kìa! gã chủ quán trẻ măng, đẹp giai có thẻ nhận ngay ra chúng tôi là những tay câu kéo. Nhìn cung cách gã ngắm những túi đồ chơi và trang phục chuyên dùng với con mắt kia là hiểu ngay gã rất mê câu. Đúng y pooc! Khi tôi bảo:” Ông có khoái thì chất đồ lên đi câu chơi với bọn tôi”. Gã cười nhè nhẹ nhưng rõ ra đau khổ:” ối Em cũng nghiền lắm nhưng quán xá thế này, gấu tươi tốt thế kia bỏ làm sao đành!”. Ha Ha Ha! thế ra trên đời này cũng có khối ông thèm được thức đêm mà buộc lưỡi với mân mê bóp mồi mà đã được đâu!
Biên giới đây rồi! Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa/ có nàng Tô Thị chủ lò nung vôi. Chúng tôi làm thủ tục qua biên giới. Mấy chú biên phòng thật dễ tính. Có chú còn dặn tôi: câu thì ưu tiên! Nhưng các bác thay mặt cho Việt Nam nhớ phấn đấu mang cờ, mang cúp về nhá”.
Ối giời đất! con xin các bố tha cho! Chúng em đây chỉ ham câu kéo, vui đâu chầu đấy, thay mặt cho bà xã còn không xong dám gì hóng hớt chuyện Cuốc Da. Mà thật! cái môn vui vẻ này mà đặt vấn đề trịnh trọng, to tát quá là mất đi cái hứng và cái bản chất đam mê tự nhiên ngay.
Biên Phòng bên ta dễ bao nhiêu thì Biên phòng Trung Quốc khó bấy nhiêu. Thủ tục rồi cũng xong thôi nhưng qua mấy cửa. Cái chú ngồi bàn xét hộ chiếu cứ dòm kỹ bộ râu cứt mũi của Huỳnh Minh Định rồi soi vào tấm hình làm như lão nghi ông chủ tiệm mồi câu này có họ hàng với Bin La Đen. Cuối cùng cũng Hảo lớ! đổi tiền, ra xe, phóng lên bến chính. Nhận xét đầu tiên là người thật đông, taxi chờ khách không ít nhưng cấm thấy món hàng rong, vé số xuất hiện và đám tài xế ta xi cũng hỏi han, mời mọc nhẹ nhàng…
- 28/03/2013 14:39 - Phượt câu Nam Ninh - Quảng Tây, TQ (bài 6)
- 26/03/2013 19:19 - Phượt câu Nam Ninh- Quảng Tây, TQ (Bài 5)
- 26/03/2013 12:29 - Phượt câu Nam Ninh- Quảng Tây, TQ (Bài 4)
- 24/03/2013 12:20 - Phượt câu Nam Ninh- Quảng Tây, TQ (Bài 3)
- 22/03/2013 13:09 - Phươt câu Nam Ninh- Quảng Tây (bài 2)
- 23/02/2013 07:54 - Hoành tráng biển Côn Sơn (tiếp theo)
- 23/02/2013 07:12 - Hoành tráng biển Côn Sơn
- 16/02/2013 18:01 - Khờ ai Khai. Xờ ...Xuân...(tiếp theo)
- 16/02/2013 14:00 - NHỚ LONG SƠN… (GHI CHÉP:VIETHOA)
- 16/02/2013 03:01 - Khờ ai Khai. Xờ uân Xuân ... (Vui Tết)