Ước Mơ Nhỏ - Tất cả vì trẻ em nghèo

Hành trình sô diễn kỳ 3: Show Alcazar và các Katoey

 
 Trước khi vào cái chương trình Bê Văn Đê của Thái trong khán phòng thì mọi người hãy cùng tôi cưỡi tuk tuk khơi khơi ngắm đường phố và suy tưởng, hồi tưởng một tý.
.
Đường phố ở Thái cũng gần như Sài Gòn có điều rộng hơn và sạch hơn. Xe cộ Thái chạy rất kinh nhé. Người đi bộ mà không sang đường đúng luật thì nó tông cho có mà chả ai đền đâu. Trong lúc đi dạo, tôi từng khiếp vía bởi tiếng nẹt Pô của xe máy. Thì ra, bên này các anh ấy độ xe thoải mái. Xe nào cũng bật đèn ban ngày sáng choang. Hỏi thì họ bảo xe nhập từ nước ngoài về lúc nào cũng sáng đèn. Nhưng còi xe thì dứt khoát không bao giờ thấy kêu. Cái này hay à nha. Chả bù cho bên mình cứ tắc đường ngả 4 là cũng có mấy chứ bim bim xin đường đến phát bực.

Đi bộ ngắm xe, ngắm phố trên đường phố Thái Lan tự nhiên xóc xáy nhớ xem ấn tượng nhất với đa số chúng ta về Thái là cái gì. Ờ! Xe Đờ Rim! Chắc rồi! Loại 7 số hồi trước mua kịch giá là 6,8 cây vàng/xe. 1 xe  Honda Dream II hồi đó mua nổi cả cái nhà. Mua xe về là lo dán keo, lắp các viền bảo vệ, dán logo, đóng ống nhựa vào gác chân cao su…đủ cả. Đi đâu về là có ngay một nùi giẻ mới lau chau chuốt. Có ông bạn mới mua xe còn sợ muỗi nó đốt rồi ỉa vào xe đã lấy mùng (màn) giăng mắc cho xe còn mình thì ngủ…không có mùng. Thời đó đã xa chưa nhỉ? Cũng chỉ hơn chục năm…

Xa tý nữa đi. Thái có còn gì cho ta ấn tượng? A! tôi nhớ ra rồi: Quần đùi Thái! Nói của đáng tội, quần đùi Thái từng khuấy động từ buồng ngủ đến bãi tắm và cả trong tiệc hội hôn lễ.

Khởi thủy quần đùi Thái là một đặc biệt thời trang. Nó được mang từ Lào về, qua cửa khẩu Cầu Treo và nhanh chóng tạo nên cơn sốt của giới trẻ. Dù giới trẻ thích nhưng nhi đồng cụ mặc cũng rất tốt. Bạn tôi kể: ở vùng miền bán sơn địa Hà Tĩnh, giàu nhất là nhà nuôi nhiều hươu, nhiều bò, giàu nhì là có xe Cup 81 kim vàng giọt lệ, giàu thứ 3 là có quần đùi Thái.

Chưa ai có công trình nghiên cứu hay đề tài cấp quốc gia nào lý giải về sự thăng hoa của quần đùi Thái. Chưa có nhà thời trang học nào giải thích rành mạch vì sao quần đùi Thái trở nên nổi tiếng và được ưa chuộng. (Một thiếu sót của thị trường chưa WTO???)

Nhưng theo một số bạn dùng thì đúc kết là:
Quần Đùi Đẹp! (viết hoa cho mấu). Thời đó quần đùi vải là chủ yếu. Gia đình nào có con cái đi bộ đội thì được gửi về mấy cái quần đùi xanh của lính, mặc nhanh giãn và nát, lùng thùng như cái khố nom khởi nhất hạng chả ra thể thống thẩm mỹ gì. Sự xuất hiện của quần Thái khi ấy làm điên đảo các thanh niên vì nó quá đẹp. Đẹp bởi  3 tông màu xanh, đỏ và vàng, quần Thái nổi bật, có bạn cao hứng ví như… long bào của vua Minh Mạng.
Quần Đùi Bền (viết hoa luôn). Theo các nhà vật liệu học thuộc giới dân chơi của Thủ Đô và HCM city thì quần đùi Thái có tính chống thấm mồ hôi rất cao, đặc biệt khi đi vệ sinh nếu lỡ tè vào quần thì sau 2 phút sẽ tự khô. Quá tài thật. Ngoài ra độ đàn hồi cực chuẩn, có thể chịu va đập rung lắc ở mức ngang động đất nhiều phần rích te…và chỉ cần mặc quần đùi Thái thì chả cần mặc thêm thứ gì.

Cách nay 15 năm, cậu thanh niên nhà bên được mẹ mua cho một cái, anh ta mặc không ngừng nghỉ. Thi thoảng thấy giặt nhưng lại quấn sào nứa phơi ngay buổi sáng, chiều mặc tiếp.
Những trưa hè lồng lộng gió, cởi trần, diện quả quần đùi Thái, chân đi tông Lào màu xanh da trời đứng lãng tử bên bờ ao thì gái quê chết đứ đừ khỏi tán tỉnh mất thời gian.

Có thể ví quần đùi Thái khi ấy có giá như đi SH và cầm điện thoại Vertu dát vàng bây giờ.

Đến nhà bạn gái chơi, lịch sự tí thì mặc quần dài nhưng cố tình để lộ hai cái dây giải rút quần đùi ra ngoài như ta đeo cà vạt, phụ huynh trông thấy phê lòi bảo con gái thằng này được đấy, tư cách đạo đức sáng, nhất là nó còn có quần Thái.

Nhưng đỉnh nhất vẫn là diện quần đùi Thái đi đá bóng. Loại quần đời sau version cao hơn đời trước thêm 2 cái túi ngang bên vạt quần. Anh nào đá bóng mặc quần Thái thì luôn được các em nữ cổ vũ nhiệt tình nhất, cứ "Anh quần Thái cố lên! Thái ơi cố lên!"

Còn đi Vũng Tầu du lịch và tắm biển mà chơi kèm sịp 7 mầu, tông gan gà, đồng hồ mỏng quai da, kính rayban xi vàng mắt cà giọt lệ thì…cả bãi biển cũng phải ngước nhìn.

Xà! Có lẽ mình trôi theo “chuyện ngày xưa” hơi nhiều. Nhìn đường phố Thái Lan thì không có khẩu hiệu nhiều như ở ta. Chỉ có những bức ảnh Hoàng Hậu, Vua, Công Chúa…thật to với các cử chỉ, nụ cười. Chứng tỏ đất nước này rất sùng bái và kính trọng nhà Vua và Hoàng Gia.

Chị Hướng dẫn dọa rằng: chớ có lớ ngớ mà chê bai vua hoặc xúc phạm vua của họ kẻo sẽ bị rắc rối. Cũng may, bác tài thì không biết tiếng Việt còn bà hướng dẫn thì mồm dọa nhưng thi thoảng lại đá đểu chê bai chuyện nội bộ của Hoàng Gia. Thái Lan không có chiến tranh nên lấy ngày sinh của vua làm quốc khánh. (hình như tháng 12)

Về tín ngưỡng, Phật học du nhập vào Thái Lan khoảng năm 241 TCN, tồn tại cùng lịch sử lập quốc của Thái Lan, đến nay phật giáo có thể coi là quốc giáo của Thái Lan với 93,4% nhân dân theo đạo. Vai trò phật giáo trong nền văn hóa, tín ngưỡng của người dân Thái Lan là vô cùng quan trọng, ngay cả trong hiến pháp vai trò của phật giáo cũng được biểu dương. Chính phủ và người dân Thái Lan vô cùng tôn trọng và tạo điều kiện cho phật giáo phát triển với những viện phật học, tăng đoàn phật giáo hay là các trường đại học phật giáo…

Đi theo Phật giáo, các thầy tu đất Thái luôn né tránh những người phụ nữ, tránh đụng vào họ và không nhận trực tiếp bất cứ thứ gì từ tay phụ nữ. Vì vậy, khi đến Thái Lan, chúng tôi được khuyến cáo đàn bà nếu gặp thầy tu trên đường, hãy cố tránh sang một bên nhường đường cho họ, tránh chạm vào các thầy tu khi muốn nhờ giúp đỡ, và khi dâng đồ cúng. Hãy đặt chúng ở phía trước thầy tu hoặc cho vào các túi mà thầy tu thường mang theo để họ có thể tự cầm những món đồ đó.

Pattaya chả thấy taxi mà có loại giống như xe lam 3 bánh ngày xưa ở ta. Xe ôm Thái cũng cần nói vì những cái đặc biệt. Ví như muốn hành nghề phải là người địa phương vì họ chú ý tạo công ăn việc làm cho bản xứ. Nếu muốn làm xe ôm thì phải đăng ký đặt cọc cho nhà nước số tiền lớn. Phải bỏ tiền ra mua một cái áo chuyên dùng (như áo đứng bến). Cái áo này giá khoảng 7000 USD, nhưng khi nào không hành nghề nữa thì có thể sang nhượng áo cho người khác. Nói chung, nhìn anh xe ôm Thái khá oai.

Trước khi vào xem biểu diễn chuyển giới Thái, chúng tôi tập trung đi mát xa khỏe. Cái này được thông báo là cơ quan KV2 ở Sài Gòn chiêu đãi. Trước khi vào mát xa, bấm huyệt, hướng dẫn viên cứ nhắc đi nhắc lại là cuối cùng chỉ được “bo” 100 baht chứ không đưa hơn. Ô hay! Chuyện phá giá là của thị trường chớ! Người ta phục vụ tốt thì mình thưởng thêm không nhẽ cấm a? Chịu chơi thì có mưa rơi. Tất nhiên, tiền thì ai cũng quí nhưng xài tiền thì chả phải ai cũng biết xài cho đích đáng. Dị ứng cái kiểu đạo diễn rởm và can thiệp sâu quá vào phong cách chi tiêu của người khác thế không biết!

Chúng tôi được đưa vào phòng, mỗi anh một cái nệm và một cô gái phục vụ. Các kiểu bấm huyệt khá chuyên nghiệp. Những màn bá vai, túm tóc, bẻ giò gà…căn bản giống mát xa khỏe bên Việt Nam. Nói chung là phê phả đã đời theo đúng nghĩa…

Bây giờ vào game những bạn chuyển giới ca hát. Ở Thái có 2 nhà hát cho anh em chuyển giới thể hiện. Tôi gọi họ là “những người anh em” bởi vì nguyên thủy hơn ai hết, họ là đàn ông hoặc là 70 % đàn ông.

Ở Pattaya dân số có đến 30% là người chuyển giới, một con số khá lớn, bạn sẽ rất khó phân biệt đâu là người chuyển giới bởi công nghệ chuyển đổi giới tính ở đây khá hoàn hảo. Tuy nhiên, với kinh nghiệm của một “góc đời hư hối” thì sự khẳng định trên của tôi là võ đoán. Bởi vì với Phataya, thiên đường của quỉ thì sự ăn chơi phơi bày bao nhiêu góc cạnh mà nơi mỗi gốc dừa cũng có thể có “chị em” đứng đợi khách đa tình thì việc phân biệt đâu là “ẻm chuyển giới” và em vui vẻ đích thực không khó gì. Đơn giản nhất: để không bị “nhầm hàng” thì “khách quốc tế” đừng ham tìm những em trắng trẻo và mặt xinh xắn quá ( Cave chuyển giới đấy - tránh cho lành). Đích thị chị em Thái da phải là hơi ngăm đen và dáng vẻ bùi bụi… Nhưng cái này tác giả chỉ…nghe kể thôi nha!

Những vũ công nữ tại nhà hát này đều là nam giới đã được phẫu thuật chuyển đổi giới tính mà thành. Đã từ lâu, người Thái đã mặc nhiên công nhận giới tính thứ 3 này, họ thường được gọi là Kathoey. Những Kathoey đều đi làm, sinh hoạt như những người bình thường mà không phải chịu bất kỳ sự dò xét, kỳ thị nào. Cũng nhờ vậy mà chúng ta được xem những tiết mục có một không hai trên thế giới!

Tranh thủ lúc chờ vào xem. Tôi tranh thủ trò chuyện với chị Hướng dẫn viên Du lịch. Xem ra, sô diễn cũng không khác bao nhiêu so với cách nay 4 năm. Tôi hỏi thăm rằng: bài hát Việt bây giờ có còn dùng bài hát nhái “Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi” không thì chị mỉm cười bảo: “Anh xem sẽ thấy khác. Khác vì bữa nay sẽ là 1 trong 3 bài hát mà ca sĩ Hồng Ngọc hát trên đĩa mà họ chỉ là hát nhép. Khác nữa là những bộ áo dài Việt Nam hôm nay đẹp hơn nhiều. Chúng em góp ý mãi mới sửa đấy. Trước kia áo dài Việt Nam gì mà ngắn lâng câng…”.

Mỗi buổi tối, nhà hát có 3 xuất diễn liên tục từ 18 giờ đến 21 giờ, vào những dịp cao điểm lễ tết có thể tăng thêm một suất vào 22g. Sau khi nhận vé, du khách sẽ được nhân viên rạp hướng dẫn vào tận chỗ ngồi.

Tôi vào hơi sớm nên ngồi chờ ở khu hàng ghế và một nhân viên Nam chuyển cho tôi một cốc nước cam sau khi thu 1/2 cái vé. Chúng tôi được chỉ lên ngồi tít trên lầu. Mẩm chắc là số cả đoàn này lại “nhọ” rồi. Bởi tôi nắm chắc vế vào cửa ít nhất có 2 dạng vé. Vé khoảng 500 baht thì ngồi gần sân khấu, chụp hình, thưởng thức sẽ phê và thích hơn. Đằng này, họ cho ngồi tuốt luốt xa xôi. Thôi thì du lịch khuyến mãi mà. Ngay cái đoạn người ta mời mua vé xem 3 sô sex show đặc biệt của Nga, Thái…vào tối trước, với giá vé mà họ bảo “khuyến mãi” rồi “chiếu cố” xem ra tức cười. Ai từng đi Phataya mà không biết nếu xem cả 2 sô diễn thì có thể mặc cả giảm xuống dưới 2000 baht cho 3 sô. Đằng này, anh em chúng tôi bị đội giá lên tới…3000 baht. Xem ra, đám hướng dẫn ăn hơi dày. Nhưng mà thôi kệ, chuyến đi còn vài ngày, nếu mình đưa ý kiến bóc mẽ bọn họ thì không khéo cau có gắt bẳn làm cả đoàn mất vui.

Ngay cái giá cho chuyến đi, mình có người nhà đi cùng, đóng thêm 6.800.000 đ/xuất. Trong khi đợt du lịch Thái này Hoàng Gia Thái muốn lấy lại hình ảnh Thái sau những biểu tình, lộn xộn áo đó, áo vàng…nên họ chỉ thu tượng trưng. Các Công ty du lịch Việt đều có những tua chỉ 5.800.000 đồng/khách. Họ lấy 6.800.000 đ/xuất kể như cũng “liếm” của khách đi theo khoảng 1000 baht/ người (chưa kể tiền hướng dẫn 5 ngày/4 đêm mỗi người khách 15 đô la).
Để cho chắc chắn xem các bạn có "ngắt ngọn" không tôi chỉ cần lick chuột vô trang http://www.vietnamtourism-hcmc.com.vn/ của HDV du lịch (trên card của HDV) thấy ghi rõ ràng tua Thái BKK-Phataya 6 ngày/5 đêm (hơn tua chúng tôi đi 1 ngày/đêm) mà trọn gói chỉ Giá: 6,490,000 VND/người. Chậc! cái cuộc sống chấp nhận thật đáng buồn: Thầy thuốc thì nhiều ông siết bệnh nhân; Thầy, cô giáo thì cũng trông vào học thêm, dạy thêm và đóng góp của học trò; cá lớn nuốt cá bé. Làm sao trách được sự chăn dắt, phết phảy...kiếm thêm của một vài ông Hướng dẫn viên du lịch? Nhưng cái bốc mùi nhứt là chén vẫn chén, chăn vẫn chăn nhưng miệng thì xoen xoét là...không thèm mới là thối và thậm thối...
 
Hừm! cái lý ở đời là: có ai ép ai đi đâu. Mình thích đi, mình chấp nhận… Ngay cả cái chuyện bao giờ các bạn HDV cũng lùa khách tua vào chỗ mua sắm đông y, nọc rắn, ngà voi, cao hổ, bạc vàng kim cương...mất thời gian và tốn rất nhiều tiền nếu khách nào ngu ngơ.

Tiền mua những đồ này tốn có khi gấp cả chục lần giá toàn chuyến. Vậy cho nên 3 sô sex show có bị làm giá thì bấy nhiêu so với mỗi người chả nghĩa lý gì. Chỉ lăn tăn mấy công nhân về hưu, các anh có điều kiện hay không chưa nói, nhưng hiu trí rồi thì cũng chả nên "vung khăn xếp" như lúc còn công tác lương cao và có đồng ra đồng vào. Thấy chúng nó thịt vào cái sổ hưu còm của các anh, các chị thấy hơi tồi tội. Thế nhưng, hình như họ vô tư không hề biết vì đa số lần đầu tiên va chạm với những mánh lới kiểu này…

Nhưng tới cái ngày cuối cùng thì cách thể hiện hành sự của đám Hướng dẫn du lịch mới lòi ra sự vô trách nhiệm hết sức. Nó xảy ra sau khi chúng tôi ghi và đánh dấu cái phiếu thăm dò tốt- trung bình- kém…của Công ty du lịch thông qua hướng dẫn yêu cấu viết và ký. 

Nhưng đó là những bài sau, còn bây giờ, chúng ta hãy trôi theo cảm xúc và sự đồng cảm. chia sẻ với các Katoey đẹp như thiên thần… 

Khách đến xem đa phần là khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới nên chương trình luôn có những bài hát nổi tiếng của các quốc gia. Tại buổi biểu diễn hôm nay chúng tôi nghe đủ loại ca khúc kết hợp với các trang phục truyền thống của các quốc gia Trung Quốc, Nhật Bản, Châu Âu, Việt Nam... Du khách có thể tìm ở đây một chút sôi nổi của âm nhạc phương tây, một chút trầm lắng của những giai điệu Trung Hoa, nhẹ nhàng lôi cuốn là những điệu múa của Malaysia, những vũ điệu lôi cuốn của màn múa bụng Ấn Độ. Tiết mục như “Indonesian Dance” giới thiệu các vũ điệu truyền thống của người Indonesia mang đậm dấu ấn văn hóa Hồi giáo; hay cô gái Trung Quốc kể về cuộc tình của mỹ nhân qua những câu hát làm lắng đọng lòng người trong tiết mục “Chinese Drama”… Các mỹ nhân trong bộ hanbok - trang phục truyền thống của phụ nữ Hàn Quốc, biểu diễn những điệu múa dân gian như múa quạt, múa trống nhịp nhàng, uyển chuyển. Một thoáng Nam Mỹ trong lễ hội Carnival truyền thống của Brazil hiện ra; các cô gái Nga được thể hiện sôi động trong vũ điệu “Fabulous Russia” với các điệu nhảy truyền thống của xứ sở Bạch Dương. “Harem of Persia” hát kể về những điều thầm kín của những cung nữ trong hậu cung của xứ Ba Tư ngày xưa...
Show diễn của các nghệ sỹ chuyển đổi giới tính là một trong những chương trình giải trí góp phần mang lại sự nổi tiếng cho thành phố biển du lịch Pattaya. Đặc điểm nổi bật của Alcazar show là 100% mỹ nhân là những người chuyển đổi giới tính và diễn viên chỉ hát nhép theo máy khi thể hiện ca khúc. Một tuyệt chiêu đáng kính nể nhất với chương trình Alcazar Show, là dàn dựng hoành tráng và chuyên nghiệp, các hiệu ứng ánh sáng. Không chỉ đẹp mà họ chuyển cảnh, thay sân khấu nhanh chỉ trong vòng 20 -30 giây đồng hồ đã xong một chuyển cảnh. Khán giả vừa chiêm ngưỡng nhan sắc vừa nể phục tài nghệ múa và phục trang của nghệ sĩ. 100% diễn viên dưới ánh đèn lade phô diễn vẻ mềm mại, uyển chuyển với gương mặt vô cùng khả ái, những bộ ngực vun cao làm đàn ông thèm đắm đuối và phụ nữ là khán giả thấy ghen tị đến vô cùng….
Không gian của nhà hát rộng rãi, ghế ngồi bọc nệm tạo cảm giác thoải mái tối đa cho du khách, ngoài ra, mỗi khách còn được tặng một phần nước uống.

 

Tiết mục “Hello Vietnam” là màn trình diễn ca khúc Chuyện thường tình thế thôi (giọng hát của ca sỹ Hồng Ngọc), với phông nền là nhà hát lớn Hà Nội cùng nhiều vũ công trong trang phục áo dài, nón lá. Một chiếc xiclo, rồi thành Huế, Nhà hát Hà Nội…cứ từ từ hiện ra. Các vũ công Katoey bắt đầu mấp máy môi và múa. Gương mặt của những vũ công Katoey “đớp” lời thể hiện cảm xúc thật biểu cảm. Tới đoạn bài hát nói về thất vọng tình yêu, gương mặt diễn viên hát chính vừa thể hiện sự đau khổ vì mất mát tình yêu… Kìa! vũ công chính cầm Mic hát đơm đớp mà nghe lời ca trúng phết. Tiếng hoan hô vỗ lên vang dậy. Té ra, có đến 50 % khán giả trong này xuất xứ từ madein Việt Nam. Ừ! Có vẻ rất Việt Nam chứ không hẳn là hàng nhái đơn thuần!

Có lẽ, cần nói một ít dòng về những nghệ sĩ đang biểu diễn một cách hóa thân và điêu luyện trên kia:

Để có được chỗ đứng trên sân khấu này, họ đã phải trải qua rất nhiều gian nan và thử thách, kể cả về sự đau đớn thể xác và tiêu tốn tiền bạc.

Trước khi vào cuộc chuyển giới của cuộc đời, họ phải chứng minh được giới tính thật sự của mình. Qua hàng loạt những xét nghiệm và trắc nghiệm tâm lý, họ mới được bước lên bàn phẫu thuật. Nhưng không chỉ một cuộc phẫu thuật là xong, quá trình biến một người từ thân hình nam giới trở thành liễu yếu đào tơ có thể kéo dài tới 5 năm và qua hàng chục cuộc phẫu thuật, với chi phí có thể lên đến 20 ngàn USD (có người đến 20 cuộc giải phẫu). Sau khi chính thức trở thành nữ nhi, từ đây cho đến cuối đời, hàng ngày họ đều phải uống những viên thuốc có chứa hormone nữ giới để giữ cho sắc đẹp của mình được trọn vẹn. Theo thống kê thì độ tuổi trung bình của những Kathoey thường không vượt quá 50. Giảm thọ chính là sự nghiệt ngã kinh khủng nhất mà họ phải đối mặt… Khoảng 50 tuổi, sức khỏe người chuyển giới bắt đầu sa sút. Những vết thương từ dao kéo, từ khớp, xương, từ hậu quả của hormone bắt đầu hành hạ. Các chị chỉ ngồi ở nhà chịu đau đớn cho đến khi chết.

Khó khăn và khắc nghiệt vậy nhưng sao họ vẫn chuyển giới? Xin thưa mục đích về kinh tế là thứ yếu. cái chính là họ muốn sống bằng chính ý chí của mình. Bằng những khát khao thực chất của con người họ. Khát khao sống đã cho họ ý chí kiên cường và sức chịu đựng để được phẫu thuật trút bỏ tấm vỏ bọc của xăng pha nhớt để nói lên mình là ai, để bỏ đi cái kiếp sống mượn thân xác hay lai tạp của một giới tính khác. Đó chính là những khát khao thành thực của họ. May mắn cho khát khao của họ là đất nước Thái Lan người ta cho phép làm điều đấy. Làm điều phẩu thuật chuyển giới và họ làm thật bài bản, kinh nghiệm, mỹ thuật và với một tâm thế lương tri…

Thông thường, nếu không còn cách nào, bác sỹ yêu cầu người chuyển giới nghĩ kỹ trước quyết định can thiệp bằng dao kéo. Khi hạ quyết tâm chuyển giới hoàn toàn, người đó phải trải qua khoảng một năm tiêm hormone (tùy thể trạng mỗi người) để làm mềm xương, khớp.

Từ người sức dài vai rộng để thành yểu điệu thục nữ, ngoài sự trợ giúp của hormone, có thể phải chấp nhận sự can thiệp cực kỳ đau đớn (có khi phải mài xương cho vai thon nhỏ). Từ một người 70 - 80 kg trở thành mảnh mai 50kg - 40kg phải ép giảm cân bằng nhiều cách khắc nghiệt.

Bác sĩ sẽ tư vấn về thể chất và tâm lý cho họ có đủ những năng lực cần thiết để đương đầu với thử thách sắp tới. Trên hết là một tâm lý vững vàng, lòng can đảm và nghị lực phi thường để biến khát khao thành hiện thực. Qua giai đoạn đó, họ phải thực hiện ba bước cho một quá trình phẫu thuật. Bước thứ nhất là sử dụng liệu pháp thay thế hormon. Nó sẽ giúp loại bỏ râu ria của nam giới và tạo cho cơ thể những thích nghi cần thiết. Bước hai là một loạt các phẫu thuật chỉnh hình mặt, nâng ngực, nâng mông để loại bỏ những phần nam tính. Cuối cùng là thay thế bộ phận sinh dục. Chi phí cho một quá trình phẫu thuật chuyển giới dao động từ 8000 – 100.000 USD. Ngoài ra họ còn phải sử dụng nội tiết tố suốt đời để bù đắp lại sự thiếu hụt của tự nhiên. Tuy nhiên, tất cả sự gian nan và đau đớn ấy đều không làm mờ đi khát vọng trở về con người đúng nghĩa của những người đồng tính. Chấp nhận để phẫu thuật chuyển giới đã là một nỗ lực phi thường.

Sau khi phẫu thuật tạo hình, để có bầu ngực thực sự, họ phải tiêm hormone, silicon liên tục. Mỗi lần tiêm là một lần tính mạng bị đe dọa, nếu không may kim đâm vào phổi, vào tim… Phức tạp nhất là phẫu thuật bộ phận sinh dục. Rồi cái cục to to ở yết hầu đàn ông, họ cũng có. Cái cục này không thể cắt, không thể dao kéo vì nguy hiểm. Họ chỉ có thể mài cho mòn bớt…

Sau khi chuyển giới, muốn giữ được vóc dáng, nhan sắc phải sống chung với hormone, các loại kem đặc biệt đắt tiền.

Trên phố Pattaya và Bangkok, thi thoảng ta gặp những cô gái còn đậm nét đàn ông. Đó là những người có thể chưa đủ tiền phẫu thuật hết, hoặc không muốn phẫu thuật tiếp. Họ vẫn thường phần trên là nữ, dưới vẫn là mấu tre. Ngay cả những người biểu diễn ở Alcazar, ngoài các cô gái xinh đẹp, còn có các diễn viên nam. Những diễn viên ấy có thể đang ở thời kỳ tiêm hormone trước phẫu thuật, hoặc có thể không muốn phẫu thuật.

Khác với quốc gia láng giềng (hay như Việt Nam ta về sự kỳ thị), những người chuyển giới Thái Lan đang làm nghệ thuật được người dân nước này rất yêu quý và họ luôn cầu nguyện cho các Katoey.  Bởi theo họ, Katoey là những người đáng thương, những người đầy tâm trạng, sống một cuộc sống luôn có những giằng xé trong tâm hồn.

  

Những tiết mục qua thật nhanh, Chúng tôi mỗi lúc mỗi vỗ tay nồng nhiệt tán thưởng tài nghệ của các diễn viên.

Khi tiết mục cuối cùng chấm dứt, các diễn viên cùng khán giả đều ra trước sân của nhà hát. Chúng tôi chụp ảnh, khoác vai cùng các Katoey. Cử chỉ thân thiện, mến khách dù rằng mỗi động tác chúng tôi yêu cầu đều phải trả tiền. Nhưng có hề chi. Đồng tiền tự nguyện thanh toán và có khung giá nhất định không phết phẩy, không úp mở và nhất là không bị ai qua mặt.

Đó cũng là lý giải cho tấm hình tôi chụp cùng “anh bạn hoa hậu” chuyển giới. Khi tôi ngỏ ý muốn sờ nắn xem vài thứ kin kín của “nàng” để…cảm giác thì nàng nhẻn cười và OK. Vị chi: 200 baht cho 5 ngón tay thám hiểm phía trên và 400 baht cho phía dưới. Đắt xắt ra miếng! Mà theo cảm giác của tôi thì bác sĩ nó đã xắt cái mảnh ruộng ba bờ xinh xắn đặt sẵn vào đây lâu lắm roài... 

Theo những số liệu không chính thức thì trên toàn Thái Lan có thể lên đến 200.000 Katoey đang sống và làm việc. Không ai có thể biết mỗi năm có bao nhiêu ca phẫu thuật chuyển đổi giới tính diễn ra. Đó là con đường “sinh sản” của những Katoey. Để được phẫu thuật hợp pháp, Katoey phải đủ 18 tuổi, được sự cho phép từ phía gia đình, có đại diện pháp luật công nhận và giám sát, cùng với chứng nhận của bác sỹ và một vài người làm chứng.

Các Katoey làm việc chủ yếu cho ngành công nghiệp giải trí của Thái Lan với mức thu nhập khá cao. Nhưng chị hướng dẫn thì nói rằng: tiền ấy, ngoài một số giúp gia đình thì còn lại là...nuôi trai. Đặc biệt, các em chuyển giới ghen kinh khủng lắm...
Ngoài ra, các bạn chuyển giới còn đóng vai trò tích cực trong những thành công của thể thao Thái Lan trong 2 môn boxing Thái và bóng chuyền...
Vài hình ảnh:
Bác xe ôm nom đẹp như CSCĐ
 
Bài hát và trang phục, phông cảnh Việt Nam nhé
Người nghệ sĩ chuyển giới hóa trang 2 trong 1 (vừa nam vừa nữ) nói lên tâm trạng bản thân
Giao lưu với khán giả nhé...
 
VietHoa
(Còn tiếp)

Tin mới hơn:
Tin trước đây:
Ông : Đăng Thọ Dũng
Emai: dangthodung@yahoo.com
Số TK  Ước Mơ Nhỏ - Đặng Thọ Dũng: 2009206008503
Tại: Ngân hàng Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn, Chợ Mới, Đà Nẵng 
                                                                                                                                                                                                

Sống là cho…
Triết học phương đông có câu: “Làm cho mình là làm cho cuộc sống, còn làm cho người là làm cho cuộc đời!”.
Với quan điểm nhân thiện, câu nói trên đã đi xuyên suốt lịch sử và làm nền tảng nhân ái của loài người. Đối với chúng tôi nó có một ý nghĩa cực kỳ sâu sắc...
  • Tin mới

  • Đọc nhiều nhất