Mạnh Hoạch vốn là một phiên trấn trưởng một phiên trấn
phương Nam, rất xa Trung Nguyên, xưa nay độc lập không bao giờ thần phục một
chính quyền trung ương nào cả, khinh miệt bọn chính khách nhà nước mũ cao áo rộng
mà ô ...
Ngô và Thục thời Tam Quốc thật lạ: Lúc chiến, lúc
hòa chả khác gì bọn trẻ trâu. Nuốt lời như trẻ trâu. Được cái hơn trẻ trâu là
trước khi uýnh nhau bao giờ bọn Vua và bọn tướng cũng có màn thư từ qua lại.
Lúc thì khích b ...
Với 4 vạn quân khí thế, Lưu Bị cự tuyệt lời cầu hoà
của phía Ngô, lại sai hai tiên phong của mình là Ngô Ban, Phùng Tập đốc toàn
lực đánh tan 2 trọng điểm quân sự ở tuyến đầu của Ngô nhưng chưa tổn hại nhiều
lắm đến qu ...
Vở kịch lớn “Chuyện Kinh Châu” đã hạ màn, những vai diễn
chính trên sân khấu đầy ham vọng chính trị và thủ đoạn đều về chầu âm phủ. Đất Kinh
Châu thuộc về anh Tôn Râu ngô.
. ...
Giữa tháng 8 năm Kiến An
thứ 24, sau trận tháo nước bắt Vu Cấm và giết Bàng Đức, oai danh của Quan Vũ chấn
động đến tận Hứa Đô, các cựu thần nhà Hán nhao nhao phản Tào, ngấm ngầm hưởng ứng
Quan Vũ,
. ...
Đúng vào thời điểm hai nhà
Tôn-Lưu sắp sửa gây cuộc binh đao thì một sự kiện lớn xảy ra, đó là việc Tào
Tháo đánh tan đạo quân của Trương Lỗ giành quyền khống chế Hán Trung, Lưu Bị
kinh hãi lo cho sự an toàn của Thục t ...
Thế lực của Lưu Bị ngày càng bành trướng, tuy nhiên những
toan tính của Bị và Lượng không sao qua nổi con mắt tinh đời của Chu Du. Nhận
thấy Tôn Quyền ngần ngừ không quyết, rất thiếu sách lược hữu hiệu để giải quyết
vấn ...
Triết học phương đông có câu: “Làm cho mình là làm cho cuộc sống, còn làm cho người là làm cho cuộc đời!”.
Với quan điểm nhân thiện, câu nói trên đã đi xuyên suốt lịch sử và làm nền tảng nhân ái của loài người. Đối với chúng tôi nó có một ý nghĩa cực kỳ sâu sắc...