Ước Mơ Nhỏ - Tất cả vì trẻ em nghèo

Bình luận bóng đá kiểu UMN 2014: Chờ loại trực tiếp

 Như tui đã nói ở bài trước: Mundial năm nay hơi chán. Chán vì vài nhẽ: Cái nhẽ thứ Nhứt là bóng đá thế giới bây giờ quá quen thuộc. Hàng tuần chúng ta được coi nào C 1, C3 rồi các giải ngoại hạng các nước trực tiếp tới giường ngủ.
.
Đành rằng Won – Cớp thì cờ hoa đa sắc tộc cũng phong phú hơn nhưng để mong chờ và đeo bám anh Mundial  này như hai chục năm trước thì không đâu. Chân cẳng các cầu thủ chả ai lạ, mấy ông huấn luyện viên cũng sàng qua sàng lại bấy nhiêu. 10 năm trước trở trước, mình còn thuộc làu tên cầu thủ từng đội. đến hôm nay: Thua khoản này!

Chán thứ 2: Các đội có vẻ thủ quá. Giấu bài không nói nhưng xem ra chưa đá hết mình. Nhớ đận con đại bàng xanh Nigieria xốc rung bần bật. Mình ngồi ngoài xem qua màn ảnh mà thấy họ cứ cuồn cuộn nhiệt tình như thác sông Đà. Năm ấy, thêm tý cá độ cho Nigieria nữa thì quên giời, quên đất, quên cả người yêu ngồi cạnh lun.

Chán thứ 3: Trọng tài…

Nhưng giải kỳ này anh Ba (Brazin) vẫn là là ứng viên số Nhất vì: anh có hàng thủ số tuyệt hảo. Cả 4 em đều thuộc dạng siêu hậu vệ, cộng với 2 thằng tiền vệ trung tâm chắc nình nịch như ngô bắp kỳ cắt cờ.  Lối đá thực dụng, nhanh, mạnh. Kỹ thuật thì ko bàn cãi thêm yếu tố sân nhà.

Kinh nghiệm đá World Cup thì chỉ có Fred và Ramires, nhưng các thành phần khác đều là trụ cột các CLB ở châu Âu: Neymar, Oscar, Wilian, Ramires, David Luiz, Thiago Silva, Marcelo, Maxwell, Alves, Dante, Rafinha.... Các chú toàn bét ra vào tứ kết bán kết CL năm nay cả.
Thiago Silva thì hay nhất thế giới rồi, cặp đôi Silva - Luiz nhất giải khỏi phải bàn, Luiz Gustavo đá cực chắc, có thể lùi về đá 3 trung vệ để bộ Alves/Marcelo dâng lên giống chiến thuật 2002.
Fernandinho/Paulinho/Ramires tràn trề năng lượng đá công thủ kiểu con thoi toàn đẳng cấp thế giới. Fred, một tiền đạo ít chất Brazil nhất sẽ kéo hàng thủ bạn để cho Neymar/Hulk bó vào giữa, Oscar không tấn công đỉnh cao như Kaka thuở nào nhưng tư duy và kỷ luật chiến thuật là số một. Kỹ thuật nhưng vẫn chặt chẽ và toan tính là những điểm quan trọng nhất để làm nên một đội bóng cực kỳ đáng sợ.

Các chú cầu thủ Brazil có cái rất lạ là nhiều khi đá ở câu lạc bộ thì thiếu hiệu quả nhưng về tuyển đá cùng nhau thì lại hay. Chắc là về tuyển toàn bọn cùng tông lại đá hợp cạ.

Nói đến Brazil, người hâm mộ ai cũng sướng. Sướng nhất là các tiền đạo. Họ giỏi gì mà giỏi khủng thế? Ngoài một Pele đặt lên trên thì hầu như mỗi kỳ Mundial, Tiền đạo đều để lại những dấu ấn khó phai mờ. Năm 1958, tại Thụy Điển, vũ điệu Braxin nổi lên, tiền đạo trái Pele, phải là Carrincha. Năm 1994: Romario rất mả, Bebeto với điệu ru con lịch sử. Có thể nói đây là cặp tấn công hay nhất các WC.  Năm 1998: Ronaldo, Rivaldo, Leonardo; Năm 2006 Ronaldo, Adriano, Ronaldinho, Kaka; Năm 2010: Robinho, Kaka…

Một vài nhà bình luận quán cóc vùi đầu vào những tờ báo nội địa bảo rằng: Thằng Bờ này nguyên cái đội hình dự bị của nó thì giàn cầu thủ cũng là mơ ước của nhiều đội cơ mà. Ngang cua hơn, có bạn còn bảo: Đội hình Bờ thì bà ngoại mình là Cô Oách cũng vô địch chứ cần gì Sốt cà là ri?? (Scolari)

Chỉ có năm 2010 thì do mấy phút lên đồng của Melo làm mất trận và mất cả mớ cháo gà cá độ. Coi: lúc tay Melo này & Ramires, thằng công thằng thủ đứng ở giữa đang đá cực ngon. Cửa giải cho Bờ Ra Xịn sáng như trăng rằm xứ Huế. (trong khi ngày đấy Tây Ban Nha chật vật trước toàn đội vớ vẩn), trước quả gỡ hòa của Hà Lan thì HL suýt vỡ trận, xong rồi chỉ vài phút mà Melo thành tội đồ, công nhận tiếc. Phải nói cái duyên của Braxin cũng nhiều khi bị trác: Năm 1978 bị Achentina chơi bẩn trận Peru, 82 bị Ý loại ko ai ngờ; 86 Pháp loại quá đau; 90 bị Maradona chọc mỗi phát chết luôn; 2010 vừa rồi là thằng Melo co giò đạp đổ. Chuyến này làm chủ nhà, liệu có thông đồng bén giọt không nhỉ?

Coi trận khai mạc nào? Vững phết đấy chứ! Cẩn thận là không thừa khi ông Scolari đề cao phòng thủ. Nhưng coi hết trận, ta chưa thấy nét gì của một đội nửa vô địch chứ đừng nói sẽ vô địch. Nếu trọng tài người Nhật không thổi phạt đền, Brazil chưa chắc đã khoan thủng hàng thủ Croatia để ngược dòng thành công? Trong khoảng 15 phút cuối trận vài cầu thủ của Bờ hơi chuệch choạc, tiền vệ hụt hơi. Nhưng mà …bóng đá là thế. Vừa sân nhà, vừa có trọng tài ưu ái kiểu đó không vô địch cũng …hoài của.
Trận thứ 2 với Me6xico, có thể nói thủ môn của Mê quá đỉnh. Nếu không có tài nghệ xuất sắc của anh thì Mê tuổi gì mà huề ngọt ngào như thế?

Với đội hình này, tui lại tin tưởng vào …Huấn luyện viên vì vào năm 2002, Scolari cũng chính là người đã đưa Brazil tới chức vô địch thế giới thứ 5 trên đất Hàn Quốc – Nhật Bản. Bờ Ra Xin mà đá thủ chắc như Ý Đại Lợi.

Các bạn Belgium có thủ môn Thibaut Courtois - quá ngon, đến gã Mignolet bắt chính của Liverpool vẫn dự bị Hậu vệ: Jan Vertonghen, Vincent Kompany, Thomas Vermaelen… Tiền vệ: Hazard, Kevin Mirallas, Mousa Dembélé, Adnan Januzaj… Tiền đạo có em Lukaku khá khá ổn. Được thêm cái Bỉ rơi vào bảng nhẹ cho nên khả năng qua vòng bảng là cao.

Có người cho rằng: Bỉ thảm bại trên sân nhà tại Euro 2000 nên quyết tâm cải tổ, cho lứa 6-8 tuổi đi đào tạo bài bản giống như…Hoàng Anh Gia Lai của ta nên giờ nhiều hàng ngon. Mà nó đã kiểm chứng đấy thôi. Ngược dòng Phệt cho mấy chú Angiera 2-1 là không đùa!

Tây Bán Nhà làm người xem và cá độ tốn phở nhất. Nó đương nhiên là favourite. Nhưng sự già hóa đã 4 năm. Thể lực hơi yếu mà cứ đề cao … Ta Ta Ti Ti (tiki taka) như phong trào đan rổ cách đây hơn chục năm thì theo làm sao nổi. Thêm nữa, con người ta mau tiến bộ lắm. Chiến thuật gì gì rồi cũng có phép phá được tuốt. Mới trận đầu ra quân mà các chú áo cam đã giềng cho quí vị 5 nháy. Tỷ số suýt chạm ngưỡng một tua Tennis mới là đau giai. Nhưng chắc là nhiều khán giả anti Tây Bán Nhà cũng chỉ mong năm nay chú này xách va li về nước vì Tata titi  bắt đầu nhàm rồi.

Vào trận đôi công cái gì? Thánh Inke cái gì? nhìn thằng Roben nó rê qua người Casilas mà thương các bạn đương kim vô địch quá. Mọi khi thằng Ramos nó chạy nhanh lắm cơ mà. Hôm nay không có nhẽ thằng hậu vệ thò tay ra bắt cho nhanh nhỉ?
Rõ ràng, Hà Lan đã phục hận thành công. 4 năm trước, Iniesta đưa Tây Ban Nha đến với chức vô địch thế giới đầu tiên trong lịch sử, dập tắt hy vọng của người Hà Lan trong lần thứ 3 góp mặt ở trận chung kết. Có cú không? Quá cay cú là khác. Nhưng trái đất tròn nhể, mới có 4 năm mà sự trả đũa sao ngọt ngào như mía bầu mua cầu Gia Hội...

Sai lầm nghiêm trọng trong hàng thủ đã dẫn đến một thất bại nặng nề cho Tây Ban Nha nhưng rộng hơn, đây có lẽ cũng là mốc đánh dấu sự thoái trào của một trong những sự thống trị lâu dài và ấn tượng nhất của bóng đá thế giới là… tiki taka.

Có cụ cá độ đưa Tây Ban Nha lên kèo trên, tưởng phen này gỡ gạc nhưng chả ngờ thằng Tây nó phá đến tạ gạo cuối cùng của bố vợ chi viện. Kiểu này, dân kèo trên chỉ còn mong anh Ba Tây sung sức mà gỡ lại dăm cân tấm mẳn...


Italia: sau khi thắng 2-1 trước Tam Sư tôi tin Ý sẽ tiến xa. Dù điểm yếu nhất của Ý là cặp trung vệ.  Giá mà có một tiền vệ phòng ngự ngon lành nữa thì ngon hơn. Ý bây giờ có vẻ thích cầm bóng đá chủ động, hàng thủ dâng cao.

Đáng khen nhất là Pirlo. Anh hơi cứng tuổi nhưng vẫn cầm trịch ở trung tuyến như một viên đại tướng. Cách nhận bóng và ban phát bóng giống như một ông hoàng: lịch lãm và quyền uy. Cú nhả bóng dẫn đến pha ghi bàn của Marchisio hay pha chọc khe cho Balotelli ở cuối hiệp một khiến Hart phải lao ra khỏi cầu gôn là hai trong những pha bóng rất nổi bật của anh.

Sau bàn thắng 2-1, Prandelli đưa Motta thay Veratti, Italy chủ động giảm nhịp độ trận đấu và chơi phòng ngự phản công. Các anh Ý lại trở về cách phòng thủ truyền thống dày đặc. Hơi chán.

Hogson đưa Wilshere có khả năng cầm bóng tốt hơn Henderson, Barkley và Lallana vào sân, đẩy Rooney đá cắm vẫn trong đội hình 4-2-3-1. Ngoài pha bỏ lỡ một cơ hội rất sắc nét khi sút bóng trong vòng cấm của Rooney, trận đấu không còn nhiều điểm đáng chú ý khi Anh hầu như không tìm được kẽ hở trong các tuyến phòng ngự dày đặc của Ý.

Đầu trận Anh -Ý bà ngoại tui đã bảo bên Tam Sư là phải cho 1 thằng kèm riêng Pirlo, nhưng Cô Oách  Anh Quốc không thèm  nghe. Giá mà HLV nó mượn anh chàng Park của Nam Hàn thời MU kèm riêng Pirlo thì làm gì hôm nay có cái câu “viên đại tướng thăng hoa” mà Pirlo sẽ tắt điện toàn tập.

Ý có vẻ vẫn còn ẩn số vì có nhiều quân bài chưa sử dụng đến: Cerci, Insigne, Immobile, Cassano, có thể tính cả Aquilani nữa.

Nhật thủ hay phết. Lúc đầu các anh ấy đá cứ cuồn cuộn. Người nhỏ mà bịt kín cửa ngõ đâu vào đấy. Đúng là bé hạt tiêu. Gì thì cũng là đại diện Châu Á máu đỏ da vàng nhà mình. Không khen các anh thì khen ai. Mà đáng khen khi các anh lấy bóng và phá bóng ngon vãi. Suốt trận, tui chỉ tâm niệm nhờ những lát fi lê cá Ngừ đại dương bà con Quảng Ngãi xuất khẩu sang Nhật để các bạn "xực phàn" đủ và thừa dinh dưỡng cho các bạn ý đeo bám lũ voi kia. Nhưng đúng là lo đâu có đấy. Nhật hết pin rồi. Người châu Á chắc chỉ đến thế? Khi thay Hasebe ra là mất ngay tuyến giữa, Endo trông ẻo lả quá. Bờ Biển Ngà nó ngược nước thắng 2-1 mới là tiếc.

Trận Đức – Bồ cho thấy sự vững chắc và tinh thần Đức chớm lộ hé cộng thêm chút xảo tỷ của Muller. Bồ Đào Nha thì thua vụn vỡ không còn phiền trách hay đổ lỗi cho bố con kẻ nào.

Chú cầu thủ óc nhỏ đầu to Pepe đáng nhẽ phải cho vào kho từ đợt măm môi mắm lợi bem vào đầu cầu thủ Atlético Madrid. Dù lỗi này có thể châm chước xuống thẻ vàng nhưng chú Pepe hùng hổ làm trọng tài nó ghét. Pepe thật ngu xuẩn ở chỗ giữa đồng không mông quạnh, trọng tài lại ngay cạnh mà hùng hùng hổ hổ như muốn chiến đến nơi rồi. Nó ghét truất cũng đáng chứ đừng nói trong cuộc chơi đao kiếm vô tình.
Đành rằng, anh Muller cũng hơi điếm. Đang dẫn người ta 2 nháy mà động tác cứ “tăng phần gây hấn” để trọng tài nó vào cơn cũng khó tiêu hóa nhân cách của anh.

Xem trận này, thấy rằng: Bồ có đến 3 anh Dô cũng không vực được một tập thể yếu kém và rệu rã thế này. Chà, trận sau coi sao chứ nếu dớp này thì bà ngoại tui lại nhắn tin khuyên anh Dô nên lo cho bản thân thôi. Đừng cố cày, cố cuốc, hò hét rồi chạy hùng hục như trâu húc mả tổ nữa. Trời thì nóng, chạy mệt mà đằng nào chả thua. Bồ có về nước sớm thì anh Dô lại có lợi là giữ sức cho năm sau đua quả vua phá lưới.

Mà làm sao không về sớm trong khi anh em nhà Mỹ và các cầu thủ Ghana đá khá ngọt. Bồ liệu còn cửa nào?

Hàn Quốc? Xem thì xem lướt tý, thấy các anh chả có vẹo gì. 2/3 cầu thủ chạy trên sân cắm mặt cứ như đi tìm dây chuyền bị đánh rơi.

Thôi thì cố gắng chờ đến lúc loại trực tiếp xem các anh đá kiểu sống còn nó có hơn gì chăng chứ vòng loại thấy anh nào cũng toan tính, cũng giấu bài, cũng nhìn giò, nhìn cẳng nhau thế thủ rất chán.

Chờ xem những thủ lĩnh dẫn dắt trận đấu thế nào? Liệu có bằng một góc anh Maradona năm nọ hay một anh Rummenigge… một mình kéo theo cả đội tuyển để rồi chiến thắng??

Liệu có ai để mà so sánh với các tiền bối Lê Pờ ngọc đen, Maradona, Zidane, Beckenbauer, Ronaldo, Cruif, Matthaus... không nhỉ??
 
 
 
 
 
Người viết thì thích Mỹ vô địch. Lý do không nói đâu....
Còn tiếp
 

 


 

Tin mới hơn:
Tin trước đây:
Ông : Đăng Thọ Dũng
Emai: dangthodung@yahoo.com
Số TK  Ước Mơ Nhỏ - Đặng Thọ Dũng: 2009206008503
Tại: Ngân hàng Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn, Chợ Mới, Đà Nẵng 
                                                                                                                                                                                                

Sống là cho…
Triết học phương đông có câu: “Làm cho mình là làm cho cuộc sống, còn làm cho người là làm cho cuộc đời!”.
Với quan điểm nhân thiện, câu nói trên đã đi xuyên suốt lịch sử và làm nền tảng nhân ái của loài người. Đối với chúng tôi nó có một ý nghĩa cực kỳ sâu sắc...
  • Tin mới

  • Đọc nhiều nhất